Nguyên nhân nợ xấu: Vay vốn kinh doanh mạo hiểm, mua xe sang để đi
![]() |
Đại biểu Quốc hội tỉnh Bắc Giang Leo Thị Lịch phát biểu ý kiến. |
Báo cáo mới đây của Thống đốc Ngân hàng Nhà nước Lê Minh Hưng cho biết, tính đến 31-12-2016, tỷ lệ nợ xấu nội bảng, nợ xấu đã bán cho VAMC chưa xử lý của toàn hệ thống các tổ chức tín dụng chiếm 5,8% trên tổng dư nợ cho vay, đầu tư đối với nền kinh tế. Nếu tính cả nợ tiềm ẩn trở thành nợ xấu thì tỷ lệ này sẽ là 10,08% trên tổng dư nợ cho vay, đầu tư đối với nền kinh tế.
Tại phiên thảo luận, phần lớn ĐB rất ủng hộ việc QH cần ban hành nghị quyết về xử lý nợ xấu, thống nhất nguyên tắc không sử dụng ngân sách để xử lý nợ xấu và phải quy trách nhiệm nghiêm khắc với người, tổ chức đã gây ra nợ xấu. Bày tỏ sự đồng tình cao với việc cần thiết có Nghị quyết này, ĐB Nguyễn Ngọc Phương (Quảng Bình) khẳng định, nợ xấu là vấn đề được QH, ĐB, cử tri, đặc biệt là hệ thống ngân hàng quan tâm. Nợ xấu được ví như “cục máu đông” có thể làm “đột quỵ” hoặc “đe dọa tính mạng” ngay trước mắt. Giải quyết nợ xấu đã có nhiều giải pháp nhưng chưa được xử lý triệt để.
ĐB Nguyễn Ngọc Phương chỉ ra việc nợ xấu khó xử lý, nguyên nhân là do hệ thống chính sách pháp luật chưa hoàn thiện, chưa bảo vệ được quyền hợp pháp của các tổ chức tín dụng. Pháp luật quy định xử lý tài sản bảo đảm để thu hồi nợ còn nhiều bất cập làm ảnh hưởng đến kết quả xử lý nợ xấu. “Ngoài ra còn nguyên nhân nữa, đó là ý thức của người dân khi đi vay vốn không thực hiện đúng mục đích khi vay, kinh doanh mạo hiểm, thậm chí còn mua xe sang để đi. Thế nên có câu nói vui “tiền thì tiền ngân hàng, người thì người trại giam”. Chưa nói đến một số chủ trương cho vay là có chỉ đạo, như mía đường, nuôi tôm, ngay như thực hiện Nghị định 67 cũng là chỉ định để cho vay vốn”, ĐB Nguyễn Ngọc Phương nói.
Về việc áp dụng thủ tục rút gọn trong xử lý tài sản bảo đảm, ĐB Leo Thị Lịch (Bắc Giang) cho rằng nếu nhìn từ góc độ của các tổ chức tín dụng, họ rốt ráo, lo lắng để giải quyết thật nhanh nợ xấu; trong khi nhìn từ phía các cơ quan tố tụng, việc bảo đảm an toàn hệ thống pháp luật và trình tự tố tụng là quan trọng, song điều này có thể cản trở quá trình xử lý nợ xấu. Mục tiêu của nghị quyết này chính là để đẩy nhanh quá trình xử lý nợ xấu, giải quyết được những vấn đề mà hệ thống chính sách pháp luật của chúng ta đang còn vướng mắc, bất cập.
"Đối với việc trao quyền cho tổ chức tín dụng được thu giữ tài sản thế chấp, tôi thấy phần giải trình phù hợp với Hiến pháp 2013 và Luật Dân sự đã quy định khá rõ. Cho nên việc giải quyết các món nợ xấu sẽ được đẩy nhanh khi ngân hàng được trao quyền thu giữ tài sản thế chấp" - ĐB Leo Thị Lịch nêu ý kiến.
Theo các ĐB, việc QH ban hành nghị quyết này là cần thiết, tạo hành lang pháp lý để xử lý kịp thời nợ xấu, đáp ứng lưu thông tiền tệ trong phát triển kinh tế. Tuy nhiên, theo các ĐB, dự thảo nghị quyết còn thiếu cơ chế xử lý các khoản nợ, đặc biệt là cơ chế để giải quyết các khoản nợ có tranh chấp; cần quy định rõ các khoản nợ xấu phát sinh khi nghị quyết hết hiệu lực thi hành. Bên cạnh đó, cần có biện pháp ngăn chặn nợ xấu phát sinh... ĐB Vũ Thị Lưu Mai (Hà Nội) cho rằng, cần có đánh giá tác động toàn diện hơn khi thực hiện nghị quyết này vì liên quan đến đời sống của người dân.
Về thời gian thi hành của nghị quyết, theo các ĐB cần tính toán kỹ vì thời hiệu thi hành theo dự thảo quy định 5 năm là chưa hợp lý. “Nợ xấu có thể giải quyết trong thời hạn này hoặc ngắn hơn. Nếu trong thời gian 5 năm mà có luật rồi thì có thể điều chỉnh bằng luật. Còn nếu trong thời gian 5 năm đó, nợ xấu vẫn tiếp tục tăng mà chưa có hệ thống pháp luật thì phải dùng nghị quyết này để điều chỉnh”, ĐB Nguyễn Ngọc Phương đề xuất.
Theo Xuân Phong/Tin tức
Ý kiến bạn đọc (0)